Latest topics
» Thông báo Họp Lớpby thaytu Sun Sep 22, 2019 3:50 pm
» 38 NĂM H4
by nguyenthanhtuyen Tue Oct 17, 2017 4:33 pm
» Rum hoang
by ngantvh4 Fri Feb 17, 2017 3:20 am
» Đà Nẵng - Bạn bè tôi
by quangminh Mon Sep 05, 2016 11:24 am
» H4 đi tìm ảnh đẹp
by quangminh Sat Sep 03, 2016 4:15 pm
» Mông lung cuối tuần
by quangminh Sat Sep 03, 2016 12:29 pm
» Cafe sáng
by ngantvh4 Sat Mar 26, 2016 4:35 pm
» Thơ học trò
by ngantvh4 Sun Feb 21, 2016 1:20 pm
» Happy Birthday
by quangminh Thu Dec 31, 2015 12:34 pm
» Điều đọng lại
by thaytu Wed Dec 09, 2015 1:46 pm
Còn một chút gì để nhớ, để thương
+5
nguyenhiep
ngantvh4
thaytu
Kim Vui Vo
chidunglam99
9 posters
Trang 2 trong tổng số 3 trang
Trang 2 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Đây là hoạt cảnh vở "Cô gái lọ lem" trong đêm Văn nghệ tiếng Anh:
Chipho còn nhớ như in, do tiếng Anh kém nên chipho chỉ thủ vai thằng hầu cầm chiếc hài của Lọ lem cho Hoàng tử Huutoan đi hỏi vợ. Nhưng khán giả bên dưới cứ xôn xao "sao thằng hầu lại đi trước hoàng tử mà không cầm hài, để hoàng tử cầm?" hihi...
Nguyên nhân là do không chuẩn bị trước, chipho định mang đôi ủng cho huutoan mang nhưng ổng chê nặng quá khó đi nên chipho mang luôn. Còn chipho mặc áo tay ngắn, mọi người nói không hợp phải kiếm áo tay dài và màu đen cho hợp với áo của hoàng tử. Bí quá Hagiang thảy cho chipho cái áo thủ môn của hắn nhưng áo lại có nguyên một con số 1 sau lưng trông kỳ quá. Bichlien liền chữa cháy bằng cách đưa luôn cái áo len đang đan dở chưa có nút. Rồi hình như KV (hay ai không nhớ rõ) đưa cho cái dây nịt để ràng áo. Thế là thằng hầu đẹp zai hơn hoàng tử, hihi...
Chipho còn nhớ như in, do tiếng Anh kém nên chipho chỉ thủ vai thằng hầu cầm chiếc hài của Lọ lem cho Hoàng tử Huutoan đi hỏi vợ. Nhưng khán giả bên dưới cứ xôn xao "sao thằng hầu lại đi trước hoàng tử mà không cầm hài, để hoàng tử cầm?" hihi...
Nguyên nhân là do không chuẩn bị trước, chipho định mang đôi ủng cho huutoan mang nhưng ổng chê nặng quá khó đi nên chipho mang luôn. Còn chipho mặc áo tay ngắn, mọi người nói không hợp phải kiếm áo tay dài và màu đen cho hợp với áo của hoàng tử. Bí quá Hagiang thảy cho chipho cái áo thủ môn của hắn nhưng áo lại có nguyên một con số 1 sau lưng trông kỳ quá. Bichlien liền chữa cháy bằng cách đưa luôn cái áo len đang đan dở chưa có nút. Rồi hình như KV (hay ai không nhớ rõ) đưa cho cái dây nịt để ràng áo. Thế là thằng hầu đẹp zai hơn hoàng tử, hihi...
thevan- Trưởng Photographer H4
- Tổng số bài gửi : 540
Ngày tham gia : 12/03/2013
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Hay lắm chipho ơi, cho phát ớn lên để mọi người coi cho đã. Hỏng biết sao tui thích xem ảnh trắng đen hơn ảnh màu, có lẽ tuổi 20 đẹp trai hơn tuổi 50.
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Tía ơi , nhìn trong hình giống Tía đi hỏi vợ hơn là anh Toàn . Còn hình của KV đâu ? Con đóng vai cô con gái đỏng đảnh của bà dì ghẻ , chắc thấy con gái đóng hay quá nên Tía ém rồi phải không . Con biết người giữ tấm hình đó , hôm nào con phải xin mới được . Nhìn hình ai cũng trẻ trung , nhí nhảnh , ước gì được quay lại với nhau 1 ngày thôi cũng đủ thấy hạnh phúc . Nguyễn văn Danh đã lâu không liên lạc với bạn bè , hình như Danh ở Canada thì phải .
Kim Vui Vo- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 317
Ngày tham gia : 21/10/2013
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Nhóm ngoại trú đi chơi Tết:
- Tập trung, xuất phát từ nhà Huutoan...
- Tập trung, xuất phát từ nhà Huutoan...
thevan- Trưởng Photographer H4
- Tổng số bài gửi : 540
Ngày tham gia : 12/03/2013
Tuổi : 63
Đến từ : Tp. Ho Chi Minh
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Điểm đến: nhà Nguyen Van Danh ở Bình Dương
thevan- Trưởng Photographer H4
- Tổng số bài gửi : 540
Ngày tham gia : 12/03/2013
Tuổi : 63
Đến từ : Tp. Ho Chi Minh
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Thuc Giang có còn nhớ không, hôm đó có mỗi đề tài Cây cầu mà mọi người nói cười suốt cả buổi cho tới lúc trên đường về cũng còn cười. Thật là một kỹ niệm khó quên...
thevan- Trưởng Photographer H4
- Tổng số bài gửi : 540
Ngày tham gia : 12/03/2013
Tuổi : 63
Đến từ : Tp. Ho Chi Minh
chidunglam99- Tôi yêu h4ngoaithuong2
- Tổng số bài gửi : 34
Ngày tham gia : 06/05/2013
chidunglam99- Tôi yêu h4ngoaithuong2
- Tổng số bài gửi : 34
Ngày tham gia : 06/05/2013
chidunglam99- Tôi yêu h4ngoaithuong2
- Tổng số bài gửi : 34
Ngày tham gia : 06/05/2013
chidunglam99- Tôi yêu h4ngoaithuong2
- Tổng số bài gửi : 34
Ngày tham gia : 06/05/2013
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Như đã hứa với Tre xanh , hôm nay KV vừa viết xong ít dòng cho topic này , KV đặt tên cho bài viết là " Hạt bụi dấu yêu " , mời các bạn cùng đọc nha !
Cô gái miền Tây lần đầu tiên xa nhà đi học , Sài Gòn với cô quá lạ lẫm , lạ đến nỗi cô chỉ thuộc 1 con đường từ Ký túc xá đến trường , và con đường khác đến nhà người bạn gái thân thiết thời Trung học . Đó là Sài Gòn của những năm 79 - 80 , Sài Gòn đã cho cô những tháng ngày dấu yêu và muôn vàn kỹ niệm . Ở đó cô có những người bạn dễ thương của thời học sinh , tuổi 18-20 của bọn cô đẹp như một vần thơ , giờ đây dù đã hơn 30 nằm rồi mà mỗi lần nhớ lại cô chợt thấy rưng rưng trong lòng . Làm sao quên được những tháng ngày nhọc nhằn Ký túc xá , những buổi cơm với món canh toàn quốc mà các bạn vẫn hay đùa, hay những giờ học chính trị khô khan đến nỗi cô phải làm một bài thơ tình cho nó bớt nhạt . Bạn bè ơi ! Kỷ niệm ơi ! Có ai nghe cô gọi không hả ? Chắc là không vì giờ cô ở xa quá , nơi cô ở có đủ bốn mùa xuân , hạ , thu , đông , nhưng lạ làm sao cô vẫn thèm và nhớ mãi cái nắng hanh hanh của buổi trưa hè nơi quê cũ . Chỉ cần một tiếng ve sầu kêu hay một cơn gió nhẹ làm lay bụi chuối sau hè là tất cả kỷ niệm cũ như chợt ùa về . Cô mong có ngày quay lại chốn xưa với tất cả bạn bè vây quanh , một lần cầm tay nhau đi dọc con đường từ Ký túc xá đến trường , cười đùa, chọc phá , thì thầm cho nhau nghe về những mơ ước của ngày xưa . Bạn bè ơi ! Trường xưa ơi ! Có ai nghe cô gọi không ? Cái khoảng cách hơn nửa quả địa cầu mà mỗi lần muốn về cô phải toan tính thật lâu . Có lẽ không ai nghe cô nói hết vì mọi người ai cũng tất bật với cuộc sống , miếng ăn cái mặc hàng ngày đã choáng hết thời gian rồi thì làm sao mà có dịp ngồi viết vu vơ như cô bây giờ . Thôi thì một mình cô đi góp nhặt kỷ niệm , cô sẽ nâng niu , trân quý và gìn giữ . Một lần ngồi bên chồng cô chợt nhớ ngày xưa và gần như muốn khóc , chồng cô đã hỏi : sao mắt em đỏ vậy ? Cô vội trả lời : chắc có hạt bụi nào đó bay vào mắt em . Cô nhớ có một lần người xưa đã viết : như là một giấc ngủ , nhớ ngày nào chung trường cùng lớp , mà giờ đã hơn 30 năm , ước gì được quay lại với nhau dù chỉ một ngày ...ừ đúng rồi kỷ niệm ngày xưa là hạt bụi dấu yêu đã vương vào mắt cô , cô sẽ không lấy nó ra khỏi mắt mình , nó sẽ mãi ở đó và sẽ theo cô đến suốt cuộc đời .
Cô gái miền Tây lần đầu tiên xa nhà đi học , Sài Gòn với cô quá lạ lẫm , lạ đến nỗi cô chỉ thuộc 1 con đường từ Ký túc xá đến trường , và con đường khác đến nhà người bạn gái thân thiết thời Trung học . Đó là Sài Gòn của những năm 79 - 80 , Sài Gòn đã cho cô những tháng ngày dấu yêu và muôn vàn kỹ niệm . Ở đó cô có những người bạn dễ thương của thời học sinh , tuổi 18-20 của bọn cô đẹp như một vần thơ , giờ đây dù đã hơn 30 nằm rồi mà mỗi lần nhớ lại cô chợt thấy rưng rưng trong lòng . Làm sao quên được những tháng ngày nhọc nhằn Ký túc xá , những buổi cơm với món canh toàn quốc mà các bạn vẫn hay đùa, hay những giờ học chính trị khô khan đến nỗi cô phải làm một bài thơ tình cho nó bớt nhạt . Bạn bè ơi ! Kỷ niệm ơi ! Có ai nghe cô gọi không hả ? Chắc là không vì giờ cô ở xa quá , nơi cô ở có đủ bốn mùa xuân , hạ , thu , đông , nhưng lạ làm sao cô vẫn thèm và nhớ mãi cái nắng hanh hanh của buổi trưa hè nơi quê cũ . Chỉ cần một tiếng ve sầu kêu hay một cơn gió nhẹ làm lay bụi chuối sau hè là tất cả kỷ niệm cũ như chợt ùa về . Cô mong có ngày quay lại chốn xưa với tất cả bạn bè vây quanh , một lần cầm tay nhau đi dọc con đường từ Ký túc xá đến trường , cười đùa, chọc phá , thì thầm cho nhau nghe về những mơ ước của ngày xưa . Bạn bè ơi ! Trường xưa ơi ! Có ai nghe cô gọi không ? Cái khoảng cách hơn nửa quả địa cầu mà mỗi lần muốn về cô phải toan tính thật lâu . Có lẽ không ai nghe cô nói hết vì mọi người ai cũng tất bật với cuộc sống , miếng ăn cái mặc hàng ngày đã choáng hết thời gian rồi thì làm sao mà có dịp ngồi viết vu vơ như cô bây giờ . Thôi thì một mình cô đi góp nhặt kỷ niệm , cô sẽ nâng niu , trân quý và gìn giữ . Một lần ngồi bên chồng cô chợt nhớ ngày xưa và gần như muốn khóc , chồng cô đã hỏi : sao mắt em đỏ vậy ? Cô vội trả lời : chắc có hạt bụi nào đó bay vào mắt em . Cô nhớ có một lần người xưa đã viết : như là một giấc ngủ , nhớ ngày nào chung trường cùng lớp , mà giờ đã hơn 30 năm , ước gì được quay lại với nhau dù chỉ một ngày ...ừ đúng rồi kỷ niệm ngày xưa là hạt bụi dấu yêu đã vương vào mắt cô , cô sẽ không lấy nó ra khỏi mắt mình , nó sẽ mãi ở đó và sẽ theo cô đến suốt cuộc đời .
Kim Vui Vo- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 317
Ngày tham gia : 21/10/2013
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Hay quá! Cái gì ấy đã ùa vào mắt tui nữa nè. Nghe sao cay cay, mằn mặn.
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Vậy đó!
Một người con quê hương, một người bạn đồng môn với nỗi lòng ly xứ!
KV ơi, Uyngan đã thổn thức cùng những dòng tâm tư của KV!
Bao nỗi mong chờ cho tri ngộ bằng hữu H4 luôn khắc khoải, da diết trong lòng mọi người. Có thể KV chưa được một lần nào thụ hưởng cảm xúc hội ngộ H4 tràn ngập hân hoan, xúc động, nghẹn ngào, ... trọn vẹn!
Đồng cảm cùng bạn, Uyngan xin mượn lời bài ca vọng cổ mà Uyngan sáng tác trong lần họp mặt H4 Ngoaithuong vừa rồi ở Long Điền Sơn - Tây Ninh để bày tỏ nỗi niềm và chia sẻ cùng KV. Với 34 năm được cô đọng lại trong vài dòng nghệ thuật đàn ca tài tử, ắt hẳn không thể diễn tả hết được nỗi lòng tri ngộ H4 chúng ta, nhưng cũng không ít niềm hân hoan hiện tại, vọng dĩ vãng và kỳ vị lai.
BÊN NHAU MÙA LÁ RỤNG
Sáng tác: ĐạiNgàn
Cao phi
Ánh hồng tinh mơ chim chuyền cành, bóng sương còn giăng.
Đường về quê anh, xe chuyển bánh rộn rã niềm tin.
Bao ngày mong ước thăm viếng bạn bè xa cách xưa đó.
Thỏa dạ mong chờ, bao khắc khoải dâng tràn niềm vui.
Bánh canh Trảng Bàng dạ phơi phới hướng về Tây Ninh...
Vọng cổ
Câu 1Về với Tây Ninh sau những năm dài xa cách, chợt nhìn nhau qua nụ cười ánh mắt lòng bỗng nghe xao xuyến bâng khuâng theo từng nét phong … trần.
Dù đường có xa xôi cũng hoá ra … gần.
Miền Trung ngàn dặm chập chùng hay tận cùng miền Tây sông nước, rời quê bao nỗi niềm cho thoả dạ chờ mong. Nhớ khi còn bỡ ngỡ bên nhau những ngày đầu mới gặp, e-ấp ngại-ngùng trong lứa tuổi thanh xuân. Nắng sáng, mưa chiều mài chí gắng công, hơn cả ngàn ngày bên nhau đèn sách.
Câu 2
Xưa kia bàn ở trên giường,
Muỗng khua tay áo, giảng đường thở than.
Sài Gòn về chốn An Giang,
Quê tôi anh có nhớ chăng sông … Hàn?
Đồng Tháp nhớ Kiên Giang, Bình Dương nhớ Hà … thành.Đất trời se duyên, ta mình kết bạn. Nào cơm nào áo, rồi ái thêm ân.
Mỗi độ thu về ngân nga tiếng hát: “Ngày đó bọn mình gặp nhau, cùng nhau đi về nơi ấy, chung một mái trường, học hành vui chơi. Biết bao kỷ niệm của thời hoa niên.”
(về vọng cổ) Ôi tiếng hát ân tình thổn thức dậy lòng ta.
LK: Vọng kim lang – Đoản khúc Lam giang
Bao ước mong là đây, trên chuyến xe ân tình.
Xa cách nơi phương trời, mà lòng … ta mãi nôn nao.
Vẫn luôn ước mơ sum vầy, tìm nụ cười thắm trên vành môi …
Trên đường sương mờ … buông lòng lơ lững.
Đẩy đưa mây ngàn, về đây ta ngắm Tây Ninh.
Nắng mưa đã qua bao lần, chờ đợi ngày đến Long Điền Sơn.
Nhắn ai có đi nơi nào, đừng quên rằng chúng ta còn nhau.
………………………………………………………………….
Mình lại về thăm nhau, sau vắng xa năm dài nhớ mong.
Miền Đông chiến khu năm này, ghi dấu ngày chúng mình gặp gỡ.
Niềm vui đầy trong sắc thu, nghe lá rơi tưng bừng reo ca.
Trăng còn nấp trong lòng ta, ta giữ bên lòng, cho dù đến muôn ngàn sau.
Những người bạn xưa đâu? Hát bốn … tri âm, vang bóng … chung một thời, trường Ngoại thương hai, ai dễ đâu nào quên.
Thầy … nhớ, bạn … thương! Ai có về miền Trung ngút ngàn, xin nhớ rằng miền Nam vẫn chờ …
Tiếng … hát … đêm … nay … có bạn hiền, hòa chung khúc hát hoan ca, cho đời hồng tươi.
Ước mơ tao phùng, cho thỏa dạ chờ mong.
Cuối thu đêm này tri ngộ Tây Ninh. Niềm vui, ôi … xiết … bao … !
Bao ước mong là đây, trên chuyến xe ân tình.
Xa cách nơi phương trời, mà lòng … ta mãi nôn nao.
Vẫn luôn ước mơ sum vầy, tìm nụ cười thắm trên vành môi …
Trên đường sương mờ … buông lòng lơ lững.
Đẩy đưa mây ngàn, về đây ta ngắm Tây Ninh.
Nắng mưa đã qua bao lần, chờ đợi ngày đến Long Điền Sơn.
Nhắn ai có đi nơi nào, đừng quên rằng chúng ta còn nhau.
………………………………………………………………….
Mình lại về thăm nhau, sau vắng xa năm dài nhớ mong.
Miền Đông chiến khu năm này, ghi dấu ngày chúng mình gặp gỡ.
Niềm vui đầy trong sắc thu, nghe lá rơi tưng bừng reo ca.
Trăng còn nấp trong lòng ta, ta giữ bên lòng, cho dù đến muôn ngàn sau.
Những người bạn xưa đâu? Hát bốn … tri âm, vang bóng … chung một thời, trường Ngoại thương hai, ai dễ đâu nào quên.
Thầy … nhớ, bạn … thương! Ai có về miền Trung ngút ngàn, xin nhớ rằng miền Nam vẫn chờ …
Tiếng … hát … đêm … nay … có bạn hiền, hòa chung khúc hát hoan ca, cho đời hồng tươi.
Ước mơ tao phùng, cho thỏa dạ chờ mong.
Cuối thu đêm này tri ngộ Tây Ninh. Niềm vui, ôi … xiết … bao … !
Vọng cổ
Câu 4Ôi (Lê Phương ơi)…ánh lửa đêm nay bập bùng hòa cùng vạn vì sao giấu đi vầng cung Quảng! Hãy uống đi cho rượu mềm môi để nhìn tạn mặt, tình thân trao gởi, san sẻ buồn vui cho tròn vẹn nghĩa kim … bằng.
Thế cuộc biển dâu mưa nắng nhọc … nhằn.
Xưa nắm tay nhau cơm lường cháo tạm, nắm xôi ngàn ngày vẫn đèn sách kiên tâm. Nay không rượu bồ đào đầy ắp chén dạ quang, nhưng men tình cũng làm ngất ngây lòng lữ khách. Mái trường ngày xưa giờ không còn nữa, vẫn còn lại đây bao nỗi vơi đầy.
Câu 5
Con chim se sẻ nó đẻ cột đình.
Bà ngoại đẻ má, má đẻ mình bạn ơi!
Nhân duyên tiền định sáu đôi,
Ngoại thương Hát bốn vành môi ân ... tình.
Ba mốt mùa xuân ta vẫn bên ... mình.
Nửa đoạn đường đời thăng trầm lắm nỗi. Chung vui đêm này nhớ bạn cố tri.(Độc thoại nhớ cố hữu – nhịp tự do, ngưng tiếng đàn)
Dũng, Nhì, Lộc, Hải, Triêm, Tiến, Thẩm – Các bạn ơi!
(Về vọng cổ)
Ba nén nhang này dành dâng cố hữu, hãy nương gió về đây theo lá rụng thu vàng.
Câu 6“Trao nhau lời thân ái, cho thỏa nỗi chờ mong. Trao nhau thật nhiều, thật nhiều thâm tình, H4 Ngoại thương hai”.
Tay nâng chén ngang mi thay lời nấc nghẹn, rượu tao phùng uống cạn một đêm vui. Lời tạ từ không nỡ thốt trên môi, đường vạn lý mai đây mình cách biệt. Phấn bụi thời gian nhuộm nhòa mái tóc, nào con, nào cháu, nào bao nỗi gian truân. Hạnh phúc là đây, ôi tình bằng hữu. Tri kỷ ngày xưa, nay đã trùng phùng.
Lời này cầu chúc ngàn an vạn phúc đến muôn người trên khắp nẻo quê hương. Và … bạn ơi! ... Hãy để lại sau lưng bao điều lao khổ, tri âm đêm này lưu mãi vạn ngày sau.
ngantvh4- MC diễn đàn (Master of Ceremony)
- Tổng số bài gửi : 717
Ngày tham gia : 18/01/2013
Đến từ : Sài thành - Gia Định xưa
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Hạt bụi dấu yêu đâu chỉ làm cay mắt một người? Lâu ghê mới nghe được tâm sự của một cô gái miền Tây, rồi dụi mắt cảm nhận cái da diết nhớ ngày xưa của cô ấy, nó giống như ta bước đi về phía trước, xa lắm, cứ bước đi như thế mà lại cứ quay đầu nhìn sau lưng, cố mang theo cả vùng trời kỷ niệm.
Tks kimvui nhiều nha.boygia đọc Hạt bụi dấu yêu dành cho trexanh, bỗng nhớ vài dòng trong bài hát Bông Điên Điển, nó cũng rặt một gốc quê của cô gái miền Tây, gửi kimvui ngân nga mỗi khi nhớ nhà hé.
Em đi lấy chồng về nơi xứ xa đêm ru điệu hát giọng hò trên môi . Miền Tây xanh sắc mây trời phù sa nước nổi người ơi đừng về .
Chồng gần không lấy em lấy chồng xa, giờ đây nhớ mẹ thương cha còn đâu mà thong thả đi về nhà thăm.
boygia ước sao lại có những hạt bụi dấu yêu của chàng trai miền Tây, của cô gái miền Đông H4 nữa thì quá hay cho top.
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Miền Tây có hạt bụi, không biết HCMC, Đà Nẳng, An Giang, Tây Ninh, Bình Dương có bụi không ta. Rất mong sẽ còn nhiều bụi các vùng miền ùa thêm vào làm cho topic "Còn một chút gì để nhớ để thương" sẽ trở nên sướt mướt, đậm đà nhiều hơn nữa. Alô, chúng tôi đang lắng nghe!
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Ngồi trong phòng máy lạnh không có hạt bụi bay vào măt mà chỉ có nổi da gà khi đoc những dòng tâm sự. Thấm thoát mà đa hơn 30 năm rồi. Giờ này, ngày này 31 năm trước các bạn h4 đang ở Bình Dương để chúc mừng cho bạn h4 lấy chồng xa.
nguyenhiep- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 210
Ngày tham gia : 14/12/2012
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Chúc mừng NguyenHiep wedding anniversary nha ! Chúc mừng 2 bạn đã thương yêu & chịu đựng nhau những 31 năm dài . Không dễ gì vượt qua chặng đường cay , đắng , ngọt , bùi hơn 30 năm đâu nhé , đã có không ít người ngã ngựa rồi đó . Bất ngờ quá nên KV không gởi quà mừng được , thôi thì ở phương xa KV xin chúc 2 bạn được mãi hạnh phúc & thương yêu nhau đến cuối đời .
Kim Vui Vo- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 317
Ngày tham gia : 21/10/2013
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Cùng nhau ăn bánh kem KV nhé,chia bùi xẻ ngọt nè
Được sửa bởi nguyenhiep ngày Thu Jan 09, 2014 10:34 pm; sửa lần 2.
nguyenhiep- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 210
Ngày tham gia : 14/12/2012
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Haha, lời chúc của kimvui dành cho nguyenhiep làm boygia nhớ bên hình sự có hình phạt tù chung thân. Tự nhiên nhớ vậy thôi chứ không có suy nghĩ gì khác nha luudanh ơi.
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Adtuyen ơi ! Tù chung thân này là do 2 người họ tự nguyện đó ! Có khổ cũng phải cắn răng mà chịu nha ! Bánh kem thì chia được còn chuyện này chịu thua rồi .
Kim Vui Vo- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 317
Ngày tham gia : 21/10/2013
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Chí phải, có bánh kem để chia sẻ mừng lắm rồi. Ad Tuyền phải hơn thế nữa. Cho bạn bè chung vui chứ đừng dành riêng 2 người à nha.
nguyenhiep- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 210
Ngày tham gia : 14/12/2012
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Kim Vui Vo đã viết:Như đã hứa với Tre xanh , hôm nay KV vừa viết xong ít dòng cho topic này , KV đặt tên cho bài viết là " Hạt bụi dấu yêu " , mời các bạn cùng đọc nha !
Cô gái miền Tây lần đầu tiên xa nhà đi học , Sài Gòn với cô quá lạ lẫm , lạ đến nỗi cô chỉ thuộc 1 con đường từ Ký túc xá đến trường , và con đường khác đến nhà người bạn gái thân thiết thời Trung học ......ừ đúng rồi kỷ niệm ngày xưa là hạt bụi dấu yêu đã vương vào mắt cô , cô sẽ không lấy nó ra khỏi mắt mình , nó sẽ mãi ở đó và sẽ theo cô đến suốt cuộc đời .
Viết hay quá KV ơi!
Tía thiệt là tệ, con gái mình trở thành nhà văn mà mình không hay biết, dìm hàng bấy lâu nay. Tệ thật, tệ thật... bởi Tía cũng chịu lãnh án tù chung thân mà không một lần được ân xá giảm án, nên không có điều kiện quan tâm nhiều đến con cái, bạn bè.
Cuối năm rồi đi Đà Lạt mang laptop theo mà có đêm nào vào rum xem và gửi tin được đâu. Sáng sớm ra là đi khám phá theo chương trình của vợ chồng chị Năm Trầu soạn ra, chiều tối về là lo lau chùi máy, sạc pin, soạn hình đề sáng mai đi tiếp, đêm nào cũng hơn 12g00 mới ngũ. Về nhà thì công việc CQ tới tấp; ngày nghỉ thì tuần nào cũng có đám cưới, liên hoan; cũng ngũ sau 12g00 từ đó đến nay. Bỏ quán lâu quá cũng ngại nhưng đành chịu. Bởi vậy đâu hay boygia cũng ra Dalat du hí với vợ con, nếu biết được là có cuộc hội ngộ vui vẻ rồi. Có bao nhiêu món ngon không kịp chia sẽ với mọi người giờ hôi thiu hết không biết mọi người có còn hứng thú thưởng thức không. Thôi chắc để dành làm món ký ức ngày xứ quá, hihi... Như đã hứa, còn 2 bản quy hoạch chi tiết gửi luôn cho các bạn xem để không lại thiu nữa:
Haha, bạn nào muốn ói nói chipho cho mượn xô nhé!
thevan- Trưởng Photographer H4
- Tổng số bài gửi : 540
Ngày tham gia : 12/03/2013
Tuổi : 63
Đến từ : Tp. Ho Chi Minh
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Có ai biết người nào trong hình này không? Chụp ở đâu? Họ đang làm gì?...
thevan- Trưởng Photographer H4
- Tổng số bài gửi : 540
Ngày tham gia : 12/03/2013
Tuổi : 63
Đến từ : Tp. Ho Chi Minh
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Đố Chipho biết người ngồi kế ông anh cả của Gatre là ai?
ngantvh4- MC diễn đàn (Master of Ceremony)
- Tổng số bài gửi : 717
Ngày tham gia : 18/01/2013
Đến từ : Sài thành - Gia Định xưa
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
ngantvh4 đã viết:Đố Chipho biết người ngồi kế ông anh cả của Gatre là ai?
Đố không đúng người rồi uyngan ơi. Gặp phải dân KS kỳ cựu rồi mà lại là chuyên gia săn ảnh nữa thì chuyện này dễ như cơm bữa:
- Thứ nhất trên lưng bàn tay của người này có săm hình và móng tay cắt ngắn thì chắc chắn không phải caophương rồi.
- Thứ hai boygia đã mở topic cao nguyên - dọc đường gió lạnh và giới thiệu 3 anh em rồi, đối chiếu với hình này thì trang phục đó chắc chắn là cậu hai rồi! Boygia là em út vì lùn nhất và chưa dứt ... hihi hổng dám nói ra.
thevan- Trưởng Photographer H4
- Tổng số bài gửi : 540
Ngày tham gia : 12/03/2013
Tuổi : 63
Đến từ : Tp. Ho Chi Minh
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Chipho đã trả lời:
"Đố không đúng người rồi uyngan ơi. Gặp phải dân KS kỳ cựu rồi mà lại là chuyên gia săn ảnh nữa thì chuyện này dễ như cơm bữa:
- Thứ nhất trên lưng bàn tay của người này có săm hình và móng tay cắt ngắn thì chắc chắn không phải caophương rồi.
- Thứ hai boygia đã mở topic cao nguyên - dọc đường gió lạnh và giới thiệu 3 anh em rồi, đối chiếu với hình này thì trang phục đó chắc chắn là cậu hai rồi! Boygia là em út vì lùn nhất và chưa dứt ... hihi hổng dám nói ra."
"Đố không đúng người rồi uyngan ơi. Gặp phải dân KS kỳ cựu rồi mà lại là chuyên gia săn ảnh nữa thì chuyện này dễ như cơm bữa:
- Thứ nhất trên lưng bàn tay của người này có săm hình và móng tay cắt ngắn thì chắc chắn không phải caophương rồi.
- Thứ hai boygia đã mở topic cao nguyên - dọc đường gió lạnh và giới thiệu 3 anh em rồi, đối chiếu với hình này thì trang phục đó chắc chắn là cậu hai rồi! Boygia là em út vì lùn nhất và chưa dứt ... hihi hổng dám nói ra."
Chipho trả lời hay lắm và chính xác! Uyngan sẽ tưởng thưởng Chipho một chầu cafe Trung Nguyên đậm đà hén!
Khi nào Chipho có đố thì cũng cho thấy sợi tóc, cọng lông của nhân vật để chư mem còn đường mò nha, chứ như Ninja Nhật Bản đeo kiếng đen thì chỉ đố ông trời thôi!
Khi nào Chipho có đố thì cũng cho thấy sợi tóc, cọng lông của nhân vật để chư mem còn đường mò nha, chứ như Ninja Nhật Bản đeo kiếng đen thì chỉ đố ông trời thôi!
(Bài này của daiuy nha, daiuy xài máy tính boygia khi đang đăng nhập đó)
Được sửa bởi nguyenthanhtuyen ngày Wed Jan 15, 2014 7:42 am; sửa lần 1.
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Chúc mừng wedding anniversary của Hiệp -Danh. Hơi muộn, thứ lỗi nhé.
Vậy chuộc tội bằng những lời này nhé.
31 năm, những ngày chung sống, có lúc vui vẻ, có lúc muộn phiền, nhưng vì yêu nhau nên cũng mưa thuận gió hoà.
Cuộc đời ngắn ngủi, có không íi người vội vã đến rồi đi.
Cuộc đời thật dài, nhưng cùng nhau nắm tay vượt qua khó khăn, mỗi ngày trôi qua đều là một ngày hạnh phúc đáng ghi nhớ.
Hôn nhân cũng như tình yêu, không phải giống như chờ đoá hoa nở ra đẻ hưởng thụ hương thơm, mà là kết quả của bao đắng cay, nỗ lực. Vì vậy luôn quý trọng những người bên mình, luôn trân trọng những gì mình có hôm nay, đừng để sau này thấy tiếc nuối.
Chúc hai bạn đã vượt qua bao nhiêu khó khăn sóng gió cuộc đời để giờ vẫn còn tay trong tay. Chúc cuộc sống bình an luôn đến với cả nhà. Chúc hai ông bà mau lên chức ông bà Nội...
Vậy chuộc tội bằng những lời này nhé.
31 năm, những ngày chung sống, có lúc vui vẻ, có lúc muộn phiền, nhưng vì yêu nhau nên cũng mưa thuận gió hoà.
Cuộc đời ngắn ngủi, có không íi người vội vã đến rồi đi.
Cuộc đời thật dài, nhưng cùng nhau nắm tay vượt qua khó khăn, mỗi ngày trôi qua đều là một ngày hạnh phúc đáng ghi nhớ.
Hôn nhân cũng như tình yêu, không phải giống như chờ đoá hoa nở ra đẻ hưởng thụ hương thơm, mà là kết quả của bao đắng cay, nỗ lực. Vì vậy luôn quý trọng những người bên mình, luôn trân trọng những gì mình có hôm nay, đừng để sau này thấy tiếc nuối.
Chúc hai bạn đã vượt qua bao nhiêu khó khăn sóng gió cuộc đời để giờ vẫn còn tay trong tay. Chúc cuộc sống bình an luôn đến với cả nhà. Chúc hai ông bà mau lên chức ông bà Nội...
Bich Thuan- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 504
Ngày tham gia : 11/12/2012
Re: Còn một chút gì để nhớ, để thương
Bộ Hoatim hổng ngủ được hay sao mà thức khuya quá dậy !
quangminh- Tôi định cư ở h4ngoại thương2
- Tổng số bài gửi : 414
Ngày tham gia : 23/12/2012
Tuổi : 63
Đến từ : Đà Nẵng
Trang 2 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Trang 2 trong tổng số 3 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết